Khi bạn gặp việc khẩn cấp cần xem mệnh hoặc quẻ để tiên liệu sự việc hãy gọi/sms số 0833 139 692 hoặc 036 313 9192 ; E-mail: dongquangus@gmail.com để được tư vấn

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Thân - Tâm - Mệnh

Thân không ngoài Tâm, Tâm cũng không ngoài Thân.
Mệnh không ngoài Thân, Thân cũng không ngoài Mệnh.
Vì Tâm không ngoài Thân mà Mệnh cũng không ngoài Thân nên Tâm sao thì Mệnh vậy, Mệnh sao thì Thân vậy. Thế mới nói Mệnh và Tâm chẳng khác. Thân sao thì Mệnh và Tâm cũng theo nhau như thế.
Nên Thân làm việc gì có lỗi thì chẳng nên đổ thừa do Mệnh mà hãy xét lại Tâm mình vậy.
Thân có bệnh mà Tâm cũng không sửa, lại sợ này sợ kia...Rốt cuộc bệnh lại thêm nặng, hóa ra Mệnh ta ra thế nào có phải là do Trời đâu, do Ta cả mà thôi.
Tâm mà không sửa thì dù có dùng bùa, phép, ngải, thư, ếm...gì cũng chỉ trị đằng ngọn mà không trị đằng gốc. Không trị đằng gốc thì chữa hoài bệnh cũng chẳng khỏi được.

Chủ Nhật, 21 tháng 12, 2014

Xanh - Đỏ

Sáng một ngày mùa Đông, không khí trở nên mát lạnh dễ chịu vô cùng. Ta vẫn thế, thong thả, nhâm nhi cafe nóng, dành ít phút trong ngày để chiêm nghiệm chuyện thế giới và Dịch.

Nếu có ai đó nghĩ rằng ta chỉ sống rồi nhìn đời bằng Dịch với ý rằng ta chỉ có vậy, chẳng chịu nhìn ở góc độ khác thì thật là chẳng hiểu ta, mà cũng chẳng hiểu gì về Dịch rồi. Dịch nào có phải là Dịch, mà cũng chẳng phải cái không Dịch. Gọi là Dịch vậy thôi. Dịch không ở đâu ngoài cuộc sống này bởi Dịch chẳng nằm ngoài vũ trụ. Ta nhìn đời bằng Dịch nghĩa là ta nhìn đời bằng bất cứ thứ gì có thể được. Vậy thôi !

Nhân nay thấy chuyện thiên hạ phân tranh, nhìn quân cờ Xanh - Đỏ ta thấy được quẻ Tốn, thấy cảnh gió thổi trên trời mà gió cũng thổi nơi mặt đất. Chiến tranh chẳng phải đến từ súng đạn bày ra trên chiến trường mới là chiến tranh. Chiến tranh đến từ những tham, sân, si vặt vãnh thường ngày, lâu dần gom góp tích tụ đến mức phải bùng nổ... Đáng lẽ họ là những tâm hồn Càn vương đế, anh minh sáng suốt, ấy thế mà lại để bị khuyết mẻ bởi một Âm ở dưới vốn chỉ đáng cho kẻ tầm thường, làm cho hai bên tương chiến, dân chúng lầm than.

Sở dĩ kẻ ở vương vị, một tay vung ra khiến bao vạn người chết mà lương tâm chẳng chút cắn rứt là vì hắn đã cắt nhỏ lương tâm của hắn ra từng lát mỏng rồi chia đều cho bọn bá quan văn võ dưới quyền. Rồi mỗi kẻ trong bá quan lại tự cắt mỏng lương tâm của mình ra và chia cho đồng nghiệp. Chia dần chia dà, nhấm nháp đâu mất hết rồi tự an ủi cái tâm hồn đã xơ vữa ấy rằng "Tại vua lệnh chứ không phải tại mình... Cả triều đình nào đâu riêng ta..."

Rồi thì sao ?

Trên Gió mà dưới cũng Gió, vương vị nước này, tước hầu xứ kia, quan nhất phẩm, nhị phẩm... Rồi cũng chẳng cái nào đọng lại. Sự hả hê rồi cũng đi vào hư vô. Tất cả đều theo gió mà bay, thật vô thường, mông lung, như giấc mộng chợt đến rồi tan...

Như Trịnh Công Sơn từng hát:
"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng.
Để làm gì em biết không ?
Để Gió cuốn đi...
Để Gió cuốn đi..."

Ngay cả tấm lòng mà sau cùng cũng phải để Gió cuốn đi, huống hồ là những thứ ấy...

Thiệt là...
"Sự đời như thể phù vân
Can qua cũng chỉ dăm ba tiếng cười"


Đừng nghĩ những gì tôi nói đều được tất cả chấp nhận. Dăm ba người gật gù là đủ rồi. 

-dongquangus-

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Áo và tôi

Sau cùng, dù có đi phóng sanh bao nhiêu lần, mang bao nhiêu cơm, áo, gạo, tiền cho người nghèo thì tất cả đều chỉ là phương tiện. Một phương tiện hết sức nhỏ bé trong vô vàn phương tiện trên con đường nhận thức chính mình mà thôi. Tất cả đều chỉ là phương tiện để ta học Biết mình đang ở đâu.

Việc từ thiện giống như chiếc áo, còn ta là chính ta. Không nên lẫn lộn ta và áo, không nên coi áo là ta. Áo chỉ là phương tiện cho ta giữ ấm, đi học, đi làm, ... Nếu coi áo là ta, ta sẽ mê đắm việc làm từ thiện, ta lấy từ thiện để tô vẽ, đánh bóng con người ta, nào là phải áo vải lụa tơ tằm hay hàng hiệu Pierre Cardin sao cho lịch lãm, sang trọng ra đường ai cũng phải trầm trồ. Để rồi lỡ khi có người chê ta xấu, ta cho rằng người ta chê con người ta. Thế là cái tôi bị xúc phạm, bao nhiêu công đức đều bốc cháy trong cơn sân hận như giấy đốt trên lửa ngọn...



-dongquangus-

Thứ Tư, 3 tháng 12, 2014

Suy nghĩ của cha

Sáng một ngày đầy mây, nắng le lói, không khí trở nên ẩm ướt như chuẩn bị cho trận mưa lớn sắp tới sau khi nhấp ngụm cafe nóng, tạm gác qua mấy việc vặt vãnh, ta ngồi nghĩ chuyện thế gian.

Ta nhớ một đêm tối trời, có người cha nọ băn khoăn suy nghĩ về cuộc đời và tương lai, nghĩ về số mệnh của mình không biết tương lai có còn được sống cùng các con hay không ?

Có lẽ đó là câu hỏi mà bất cứ người cha nào cũng sẽ có ít nhất một lần nghĩ đến trong đời nhưng tình cảnh mỗi người cha mỗi khác nên cái suy nghĩ tuy có cùng nội dung nhưng sẽ chẳng ai giống ai. Ta nhân duyên vậy nói riêng với người cha ấy thế này.

Luận rằng thời của Tốn là sự thuận tùy. Vì sao ? Đó là vì trên Tốn mà dưới cũng Tốn. Tốn là từ chỗ Càn ba hào dương mà chịu khuyết ở dưới một hào âm. Hai dương một âm, đó là tượng âm phục tùng dương. Vì trên cũng Âm phục tùng Dương mà dưới cũng thế nên gọi là thuận theo.

Vì sao lại thuận theo ?
Đó là vì Càn khuyết đi một mà lại là khuyết ở dưới nên có sự tình chi còn giấu trong lòng chẳng tiện nói ra. Vì có sự tình riêng mà lại thuận tùy theo tình cảnh nên mới nói đó là Tốn.

Tốn từ đâu mà ra ?
Bởi vì ngày xưa, Tốn đến từ chỗ Lữ. Lữ là đến chỗ tha hương.
Vì ngày xưa ta sống đời lữ thứ, ta đến ở rồi gá thân nhau chốn quê người. Vì thân lữ khách đã dừng chân nơi quán trọ, nhiều việc buộc ràng chẳng khác nào ngựa đã bị cột vào dây cương nên tâm tư mới đến chỗ Tốn ngày nay.

Vậy thì phải làm sao ?
Ta nói Hào Động là chỗ nhắc nhở của Thần.Hào động nói thế này:

"上九: 巽在床下, 喪其資斧, 貞凶.
Thượng cửu: Tốn tại sàng hạ, táng kì tư phủ, trinh hung."

Dịch là : Giấu diếm ở dưới sàng giường, coi chừng mất đồ hộ thân, nếu cứ giữ cái lối suy nghĩ như vậy thì sẽ có chuyện đấy !

Rồi sau cùng sẽ ra sao ?
Từ chỗ Tốn mà đến chỗ Tỉnh, đó là đến chỗ của sự trầm lắng .
Cha sẽ trầm lắng, việc nào thái quá cha sẽ kìm chế. Tất cả là vì con và chỉ có thế mới được ở bên con.

-dongquangus-